Giọng nói của Tiêu Hải Thanh có phần lười biếng, nhất là khi cảm nhận được giọng điệu lo lắng của Trác Hải Dương, cô còn nở một nụ cười.
Trác Hải Dương rống lên: "Tiêu Hải Thanh! Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tại sao Bạch Du An lại nói rằng rượu kia là công thức bị Ngọc Linh đào thải? Cô làm việc như vậy sao!"
Âm thanh làm cho Tiêu Hải Thanh đau tai muốn chết, đưa điện thoại ra xa, xoa xoa lỗ tai, mới chậm rì rì mở miệng: "Anh chỉ bảo tôi ăn trộm công thức rượu, tôi đã làm rồi, về phần công thức nấu rượu là thật hay giả, ơ tôi làm sao biết được? Tôi có phải Cảnh Vân Chiêu đâu mà có khả năng phân biệt thật giả.”
Hiện tại mới phản ứng được công thức rượu là giả? Đáng tiếc a, chậm haha!
Trác Hải Dương nghe vậy liền muốn ném điện thoại ra khỏi tay, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tiểu Hải Thanh, cô có biết mình đang làm gì không?! Tôi đã nói, chỉ cần cô làm theo yêu cầu của chúng tôi, cô còn có thể sạch sẽ tồn tại, nếu không cô chờ nếm mùi thân bại danh liệt đi.”
“Quả nhiên, các người nói đã đem ảnh chụp toàn bộ trả lại cho tôi nói đều là giả.” Tiêu Hải Thanh cười một tiếng: “Trác tổng, chúng ta cũng giống nhau cả thôi, anh không đưa tôi ảnh gốc, tôi đưa anh một cái công thức giả.. nhưng hương vị y chang. Chỉ là hiệu quả về sau khác chút thôi. Giao dịch này không phải rất công bằng sao?”
Xem cô là con ngốc sao? Mặc kệ cô làm thế nào, kết quả đều giống nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play