Ánh nắng buổi sớm đặc biệt ôn hòa chiếu vào gương mặt Cảnh Vân Chiêu, càng làm gương mặt vốn dĩ lạnh lùng trở nên dịu dàng hơn, nhưng trong mắt Hà Kế Lễ lại càng thêm vẻ xa lánh và hờ hững. Một mối nguy hiểm ớn lạnh.
Hà Kế Lễ vội nói: "Cảnh tiểu thư đang nói đùa. Hôm qua, Gia Tư đã sai. Sau khi con gái tỉnh lại, tôi nhất định sẽ giáo dục con gái thật tốt, tuyệt đối không bao giờ dám quấy rầy Cảnh tiểu thư nữa."
Nữ sinh trước mặt không phải người thường, nhất định phải khách khí.
Cảnh Vân Chiêu mím môi cười.
Hà Kế Lễ này phong lưu háo sắc, nhưng đồng dạng, hắn lá gan rất nhỏ, lười biếng, không dám làm bất kì cái gì mạo hiểm, vì vậy, từ khi Hà gia rơi vào tay, Hà Kế Lễ vẫn giữ nguyên hình dáng ban đầu, không chịu có bất kỳ sự đổi mới nào.
Tất cả những gì hắn muốn là duy trì cuộc sống tiêu sái và sung túc chứ không phải muốn đạt thành tựu cao hơn trong sự nghiệp.
“Hà tiên sinh chỉ đến đây vì chuyện này?” Cảnh Vân Chiêu cố ý hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT