Cam Cận Thần nói chuyện, trên môi còn nụ cười rạng rỡ, tuy không có khí chất thành thục , ổn trọng, nhưng là một nam sinh đẹp trai, chẳng trách rất nhiều nữ sinh trong trường đều có cảm tình với cậu ấy.
“Ai nói tớ đang trốn, hừ tớ chỉ muốn cho cô ta lo lắng thêm một chút nữa thôi. Khi nào cô ta tìm được tớ, không thành vấn đề.”
Cam Cận Thần đột nhiên chết lặng.
"Cậu có thể đừng có mà tự tin như vậy được không. Cậu như vậy tớ chỉ cảm thấy mình là một tên ngốc.” Cam Cận Thần thực sự muốn gõ đầu của Cảnh Vân Chiêu xem bên trong là thứ gì.
Cảnh Vân Chiêu đứng trước tủ thuốc, vừa mới kiểm tra một loại dược liệu, nghe Cam Cận Thần nói, trên mặt hiện lên nụ cười xấu xa: "Đây là lời cậu nói nha, cậu thừa nhận IQ của cậu không được cao sao? Tớ nhớ rõ lúc trước người nào đó nhìn thấy đệ nhất là tớ đây còn nhìn tớ khinh thường nữa cơ.”
Lúc đó Cam Cận Thần không bao giờ nhìn thẳng vào cô, toàn nhìn xéo khinh thường, nhất là khi cô vừa chuyển đến tiểu khu sống cùng với hai anh em họ, dọn đến mười mấy ngày đều không thấy được mặt của cậu ấy, thời thời khắc khắc tránh cô, còn lười phản ứng với cô nữa.
Nhắc về quá khứ, Cam Cận Thần quả thực muốn tìm cái lỗ để chui.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play