Tiêu Hải Thanh nói xong, Tô Sở chỉ có thể ở phía sau lo lắng suôn, nhấp mấy môi, lại có chút sợ hãi rụt rè, không tiện mở miệng.
Cô luôn cảm thấy bộ dạng lúc này của Tiêu Hải Thanh có chút đáng sợ, không phải ý của cậu ấy là lần trước đánh quá nhẹ, còn muốn tới cửa đánh thêm một trận chứ?
Cô không có dũng khí như Tiểu Hải Thanh, nếu là cô, nếu phải trải qua loại chuyện này, có lẽ cô sẽ trốn trong nhà mười ngày nữa tháng không dám ra khỏi cửa gặp người. Thậm chí có thể không có dũng khí để sống tiếp. Nào dám đi lại đó để gia tăng ký ức, hơn nữa, cái loại ký ức này, hồi tưởng một lần là thống khổ vạn phần, chứ đừng nói đến việc tận mắt chứng kiến kẻ cưỡng hiếp mình.
Tô Sở nhìn Tiêu Hải Thanh, cảm thấy so với cậu ấy và Cảnh Vân Chiêu, cô quả thực là yếu ớt.
Gặp chuyện gì cũng chỉ biết khóc lóc, chỉ biết lo lắng suôn, có thể sợ đến chết đi sống lại, ngày thường nói năng dũng mãnh, lớn tiếng một chút, nhưng cũng chẳng có ích gì.
Tô Sở thận trọng nói: "Hải Thanh, không đi được không? Cái tên James đó thật tệ, cậu đến đó tâm tình nhất định sẽ rất là kém."
Cam Cận Thần chỉ là một nam sinh, không biết phải an ủi thế nào đối với cái loại chuyện như thế này, nhưng hắn cũng tán thành với lời của Tô Sở, dù sao thì Tiêu Hải Thanh cũng chỉ là con gái, hà tất phải kiên cường như vậy. Có một việc cần trốn tránh vẫn nên trốn đi thì tốt rồ. Hết thảy bắt đầu lại từ đầu, một ngày nào sẽ xua được mây đen thấy ánh mặt trời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT