Chỉ là những chuyện đó, Lê Thiếu Vân sẽ không nói cho Cảnh Vân Chiêu, vì sợ rằng em ấy cho rằng anh là người cường ngạnh, không phải người tốt.
Cảnh Vân Chiêu nghi ngờ liếc anh một cái, sau đó cong môi: "Hiện tại cũng điều tra rồi? Khi nào thì từ chức? Xem ra mấy huynh đệ kia của anh đã trở về Bắc Kinh rồi phải không? Anh không đi cùng có được không?"
Cô không thể hiểu nổi thân phận của Lê Thiếu Vân, rốt cuộc là quân nhân gì mà không kiêng nể ai lắc lư bên ngoài như thế, như thể anh ấy không có việc gì để làm, vô cùng nhàn rỗi?
Lê Thiếu Vân nói như vậy đương nhiên. “Anh không phải muốn đợi em thành niên đủ 18 tuổi hay sao?”
Vừa nói, vừa duỗi tay vuốt tóc cho Cảnh Vân Chiêu: "Quên nói cho em biết, hiện tại anh chính là người giám hộ danh chính ngôn thuận của em.”
Cảnh Vân Chiêu nhìn chằm chằm: "Ý anh là sao?"
Lê Thiếu Vân: "Ý trên mặt chữ. Trước đây giám hộ của em là Kiều gia, sau này đổi thành trường học và ủy ban khu phố, nhưng thực tế là họ không quan tâm đến em chút nào, cho nên anh miễn cưỡng ôm trách nhiệm chiếu cố em, miễn cho em bị người ta bắt nạt, không tốt sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT