Hồ gia này là nhà riêng hai tầng, hầu hết các ngôi nhà xung quanh đều có kiểu kiến trúc giống nhau, xung quanh có tường cao, cửa sắt kín mít, trông tối tăm, ẩm thấp.
Nhà họ Hồ vây hai bên là hai căn nhà khác trái phải, lúc phát hiện ra chuyện thì tương đối nhiều người vây xem. Nhưng đã qua mấy tiếng đồng hồ, bây giờ còn là giờ ăn cơm tối nên cũng không có nhiều người.
Vì nghe tin cả gia đình hàng xóm bị chết thảm, nên bọn họ cũng sợ dính đen đuổi, không may mắn.
Khi Cảnh Vân Chiêu đến, vẫn có một số người đứng xem, một bà cụ lau nước mắt rồi buồn bã nói.
"Thật là tạo nghiệt mà, ngay cả người già và trẻ em cũng không tha. Cường Tử kia thật sự không ra gì. Uổng công lão Hồ đối xử thật tốt với nó, coi nó như cháu mà đối đãi..."
"Có thân thích thế này đúng là xui xẻo đến tám kiếp. Nghĩ mà thấy sợ, trước đây tôi cũng từng đến nhà họ mượn đồ, nhưng bị ánh mắt của thằng Cường Tử dọa sợ, cũng may là tôi mạng lớn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play