Không cần phải suy đoán, bữa cơm này không cần tiếp tục, không có ba mẹ cô vẫn sống rất tốt, về sau một mình vẫn sống tự do tự tại.
Cảnh Vân Chiêu đứng dậy hướng đi ra ngoài cửa, nhưng Cảnh Minh Khải ngay lập tức chạy đến để ngăn cô lại.
“Chị đưa cặp xách đây” Vẫn thái độ như cũ.
“Tôi không phải chị gái của cậu, chị gái cậu bị ném ở bên ngoài sớm đã chết đói rồi!” Cảnh Vân Chiêu khịt mũi đẩy Cảnh Minh Khải ra, nhưng hành động của cô ngay lập tức khơi dậy sự tức giận của Vương Tân Phương và Cảnh Thiết Quân, Cảnh Thiết Quân đập bàn hung tợn nói: "Ngươi đứng lại đó cho ta!”
Vương Tân Phương vội vàng chạy đến đỡ Cảnh Minh Khải dậy: "Con trai, con không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?"
"Mẹ! Chị ta đánh con, chị ta dám đánh con. Ngày đầu tiên trở về đã như vậy rồi. Từ nay về sau có phải trong nhà này con đều không có địa vị gì không. Như vậy dứt khoát con thôi học, thôi học về nhà làm việc. Tương lai các người trông chờ chị ta có tiền đồ dưỡng lão các người.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play