Cha mẹ Tưởng Hạ nhìn con trai mình đầy nghi ngờ, nghĩ rằng con trai mình sẽ phủ nhận, nhưng bây giờ, nhìn vẻ mặt nó chột dạ và sợ hãi, tức khắc ông đã hiểu rồi.
Thảo nào hắn sống chết không chịu để Cảnh Vân Chiêu đem thư tình này công khai ra ngoài.
"Ngươi muốn thế nào? Cảnh Vân Chiêu, tuy rằng con trai ta viết cái không nên viết, ngươi cũng không nên đánh nó ra như vậy!" Cha Tưởng Hạ vẫn là lý trí, ông biết là mình đã đuối lý không thể cứng rắn được.
Tốt nhất đôi bên nên làm hòa, nêu không không ai có được chỗ tốt.
"Vừa rồi Tưởng tiên sinh cùng Tưởng phu nhân không phải vừa rồi còn mắng chửi ta thậm tệ sao? Sao vậy? Hiện tại sao lại bắt đầu nói chuyện lý lẽ như vậy?" Cảnh Vân Chiêu khịt mũi xem thường.
“Vừa rồi vợ chồng chúng ta nhìn thấy Tiểu Hạ bị đánh thành như vậy, đương nhiên trong lòng lo lắng, Cảnh Vân Chiêu, chuyện này hai bên đều có lỗi…” Ba Tưởng lại nói.
Khi ba Tưởng Hạ vừa đến trường, nổi giận đùng đùng không nói hai lời đưa tay muốn tát cô một cái, nếu không phải cô phản ứng nhanh bắt lấy được không chừng bị tát một cái rất là đau. Làm ầm ĩ một lúc sau mắng chửi cô không ngừng, bây giờ lại muốn giải quyết mọi chuyện trong hòa bình. Chậm rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT