Hai người kinh ngạc nhìn Cảnh Vân Chiêu, nhưng Cảnh Vân Chiêu đã đưa quần áo trở lại: "Đồ vật ta không thể thu, dì mang về đi."
Cô cũng không phải khách khí cùng Vương Tân Phương, mà cô vốn không muốn chiếm tiện nghi của người khác.
Nếu hiện tại đã xác nhận quan hệ, việc qua lại bình thường, hảo ý của Vương Tân Phương chưa chắc cô sẽ không tiếp thu, nhưng vấn đề là kết quả giám định còn chưa có.
Vương Tân Phương mặt tái mét và có vẻ run rẩy: "Tiểu Vân, mẹ không có ý gì khác, mẹ muốn thực hiện trách nhiệm của một người mẹ một chút. Nhiều năm như vậy một bộ quần áo mẹ cũng chưa từng mua cho con. Con ở tuổi này cũng nên chải chuốt một chút, mẹ muốn con vui vẻ một chút ... "
Nói xong, Vương Tân Phương lấy quần áo trong túi ra, khoa tay múa chân với Cảnh Vân Chiêu: "Chiếc váy này thật đẹp lắm, Tiểu Vân, da của con trắng mặc lên rất đẹp ..."
Quần áo màu hồng pha ren nên phong cách ngọt ngào này chẳng hợp với Cảnh Vân Chiêu chút nào.
Diện mạo và dáng người của Cảnh Vân Chiêu có thể mặc được bất kỳ kiểu quần áo nào, nhưng tính khí của cô ấy rất lạnh lùng, ăn mặc như vậy cũng sẽ khiến người ta không được thoải mái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT