“Là Tiểu Thảo sao? Đại cữu mẫu không nhận lầm chứ?” Mợ cả nhìn thấy tỷ đệ Tiểu Thảo, trên mặt mang theo nụ cười từ ái, nhiệt tình tiếp đón hai tỷ đệ.
“Đại cữu mẫu,” Tiểu Thạch Đầu gấp không chờ nổi bắt đầu gào to: “Đại cữu mẫu, nhị tỷ ta làm món thịt rất ngon, muốn bán ở trên bến tàu. Món thịt nhị tỷ ta làm rất ngon, đại cữu mẫu, đại biểu ca, các người nếm thử chút đi?”
Mợ cả liên tục lắc đầu, nói: “Các cháu làm đồ ăn để bán lấy tiền, chúng ta không nên nếm. Nhưng, nếu là món thịt, khẳng định giá tiền cũng không thấp đúng không? Có thể sẽ bán không chạy lắm…”
“Muốn nói chuyện thì đi chỗ khác nói! Đứng đây nói ảnh hưởng ta làm ăn buôn bán!” Phía sau các nàng là một lều bán mì nóng giản dị, bên trong có hai ba cái bàn cũ nát. Người vừa nói là một người phụ nữ có chân nhỏ, lông mày đẹp và gò má cao.
“Đại nương, ta bán ăn sáng, không hề mâu thuẫn với việc làm ăn của người, có phải hay không…” Tiểu Thảo nghĩ có thể tiêu tiền mua mì sợi, nhất định sẽ không bủn xỉn một văn tiền mua món kho nếm thử.
“Không được, không được! Mau tránh ra, khiến ta chậm trễ làm ăn buôn bán, các ngươi bồi thường nổi sao?” Người phụ nữ gò má cao dùng ánh mắt như nhìn người ăn xin, liếc mắt khinh thường nhìn các nàng.
Mợ cả lôi kéo Tiểu Thảo còn muốn nói gì đó, thấp giọng nói: “Đi thôi, nữ nhân này nổi tiếng khó dây. Cháu thử đến sạp của Lưu đại gia kia xem, nhà hắn cũng bán mì sợi.”
Đang nói, vừa đến lúc nhóm công nhân bến tàu tan ca, một mảnh đen nghìn nghịt đi lại bên này.
Mợ cả thấy thế, vội nói với hai tỷ đệ: “Bây giờ chính là cơ hội bán đồ ăn, mau mời chào khách đi nào. Các cháu có thể đi được không, có muốn đại cữu mẫu giúp đỡ hay không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT