Dư Thành Tùng nhìn vào trong bình, phát hiện đó là trà. Cậu không biết chính xác là loại nào, chỉ cảm thấy không đắng, ngược lại còn có hương thơm dịu nhẹ.
Đúng là một người biết chăm sóc sức khỏe.
"Trà gì vậy?" Cậu hỏi.
"Hồng trà." Ân Cố đáp.
Ăn hết hai cái bánh nhiều tầng của người ta, uống cạn cả bình nước, thậm chí còn "khiến đối phương mang thai", Dư Thành Tùng cảm thấy mình đúng là không biết liêm sỉ—mà thật ra, cậu cũng chẳng có chút liêm sỉ nào.
Cậu lục lọi túi quần, đào bới cặp sách, cuối cùng mới tìm được một viên kẹo sữa Vương Tử bị nhét vào góc bàn từ bao giờ, rồi đặt lên bàn Ân Cố như một sự đền bù.
"Tôi còn tưởng cậu làm rơi tiền, thấy lục lọi kỹ quá." Ân Cố bật cười, nhặt viên kẹo sữa lên rồi tiện tay nhét vào túi. “Lại sạch túi rồi à?”
Dư Thành Tùng cắn một miếng bánh, vừa nhai vừa gật đầu, định mở miệng nói gì đó—
Nhưng ngay khoảnh khắc đó, một đầu phấn bảng sắc cạnh bay thẳng tới với lực đạo hiểm hóc.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT