Còn chưa kịp trả lời, Chu Túy Túy đã tự trả lời: "Chắc chắn là đẹp rồi, nếu không anh cũng không hai năm không về." Lời nói này của cô còn có chút ý oán hận trong đó, nhưng Thẩm Nam lại nghe ra một loại ước vọng.
Quả nhiên, giây tiếp theo, người con gái bên cạnh đã tiếp tục.
"Tôi cũng muốn đi."
Cô rất muốn đi, rất muốn trốn chạy khỏi tất cả những nơi khiến cô cảm thấy bị giam cầm. Chu Túy Túy cảm thấy mình không nên quay về nơi này, cho dù nói máu mủ ruột thịt không thể chối bỏ, nhưng Chu Túy Túy ở nơi này, cắt đứt hay không, đều giống nhau.
Thẩm Nam rũ mắt, ánh mắt nóng bỏng nhìn Chu Túy Túy chằm chằm, không hề ngắt lời hay đánh gãy tưởng tượng của cô.
Hình như cô, ngoại trừ cổ trấn, thì tất cả những nơi làm cho con người theo đuổi tự do, đều chưa từng đến. Từ nhỏ đến lớn, đều bị quản nghiêm, cuộc sống không có tự do. Thật ra, bề ngoài Chu Túy Túy nhìn có vẻ rất tự nhiên cởi mở, nhưng trong nội tâm lại không phải là một người như vậy, cho dù là ba mẹ đã từng đối xử với cô như vậy, trên biểu hiện cô cũng sẽ có một chút ác liệt, nhưng trong thực tế, lại là một người con gái mềm lòng.
Hai người im lặng không nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play