Cho đến bây giờ Diệp Thư Hoa còn nghĩ như vậy, cho nên giọng điệu vẫn là chuyện đương nhiên: "Nhưng em không nghĩ đến ngay cơm trưa ông ấy cũng không trở về ăn."
Diệp Thư Hoa không nói rõ, tất nhiên anh cả Diệp và anh hai Diệp cũng không ngờ, nhất là áo bông nhỏ được cha đội trưởng yêu thương này lại không có thừa kế được tư tưởng giác ngộ của cha một chút nào.
Cho nên bọn họ cũng không suy nghĩ nhiều, cảm thấy quả nhiên Tiểu Muội nhà mình ngốc nghếch đáng yêu, cười xong thì bắt đầu "phổ cập kiến thức cho cô".
"Cha không ở trong đội, sáng sớm ông ấy đã đi công xã rồi."
"Trong đội dọn ao bắt cá, phải mời cán bộ công xã tới đăng ký, cá cũng phải được đúng lúc kéo đi, nếu không để một đêm cá sẽ hư."
Diệp Thư Hoa xuyên đến gần nửa năm, đã không còn là người ngốc nghếch không hiểu như lúc đầu nữa, cô vừa nghe đã hiểu ý của anh hai anh cả, cái này gọi là làm giao nhiệm vụ.
Nghe nói tất cả sản xuất đều thuộc về nhà nước, các đội viện dùng đất và hạt giống của nhà nước, làm ruộng nuôi heo nuôi gà nuôi cá, cũng phải nộp lên một số, ao cá là của tập thể nuôi, gà và trứng gà phải chia theo số người mỗi nhà. Cho nên mẹ cô nuôi nhiều như vậy chỉ có một con gà mái, mỗi ngày bọn họ cũng chỉ có thể ăn hai quả trứng cố định, còn lại đều phải "giao nhiệm vụ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT