Trong đội cũng không phải có mỗi mình Vương Thúy Phân làm vậy, hầu như hết thảy phụ nữ cần lo toan cho gia đình đều giống bà ấy. Đội trưởng Diệp nhìn nghiêm túc chính trực, cũng rất thấu tình đạt lý ở mặt này, đội viên chỉ cần không quá đáng, ví dụ như một nhà chỉ có một người "lười biếng", hơn nữa cũngchỉ trong thời gian ngắn, ông ấy cũng nhắm một mắt mở một mắt.
Ngày hôm nay Vương Thúy Phân lười biếng, lại nhìn thấy con gái út vui cười hớn hở đi mò trai sông với các chị em, đột nhiên lại xách giỏ rỗng về nhà, bà ấy thả công việc trong tay xuống đi ra ngoài đón: "Tiểu Muội, sao con lại trở về?"
Diệp Tiểu Muội giống như bày ra bảo bối cho đồng chí Vương Thúy Phân xem: "Mẹ, mẹ xem thịt bò tương này!"
Vương Thúy Phân đương nhiên là sợ ngây người: "Ở đâu ra?"
"Ở trên đường con gặp anh Tống, anh ấy vừa vặn cầm đồ về từ bưu điện, nên thuận tiện bảo con cầm bình thịt bò tương này về." Diệp Tiểu Muội tránh nặng tìm nhẹ, không nói cô vì bình thịt bò tương này mà cả mình cũng bán, ngoài ra đúng là khai báo rõ ràng.
"Anh Tống còn nói đây là đồ ăn ăn với cơm, khẩu vị khá nặng, mẹ ơi, buổi tối chúng ta ăn thịt bò tương hả?"
"Ăn cái quỷ con!" Vương Thúy Phân tức giận đi tìm chổi: "Dạy con bao nhiêu lần, tại sao lại cầm đồ của Tiểu Tống lung tung!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play