"Tiểu Sở à, mấy đứa còn nhỏ tuổi mà đã rời khỏi quê hương cũng không dễ dàng, còn không biết lúc nào mới có thể trở về nhà, nghe lời của thím, lấy đồ về giữ lại từ từ ăn đi." Vương Thúy Phân kiên trì đẩy bánh ngọt trong tay Sở Hàm về, lúc này mới quay đầu liếc nhìn Diệp Tiểu Muội đang ngoe ngoe rục rịch.
"Trên đời này đồ mà con chưa từng ăn còn nhiều lắm."
DTV
Cũng không phải cái gì cũng phải cho cô ăn mới được.
Diệp Tiểu Muội nghe được lời bóng gió của mẹ mình, cho nên chỉ ngước đầu hỏi Sở Hàm: "Chị Sở Hàm, mẹ em không muốn, chị có thể cho em một miếng nếm thử một chút không?"
Sở Hàm cười híp mắt gật đầu, trước khi Vương Thúy Phân kịp phản ứng, lấy tốc độ không kịp bịt tai mở túi giấy dầu ra, lấy hai miếng bánh quy xốp ở trên cùng đút vào miệng Diệp Tiểu Muội, cô ấy hỏi: "Ăn ngon không?"
Thật ngọt, tất nhiên ăn ngon rồi. Trên mặt Diệp Tiểu Muội đầy vẻ cảm động cảm thán: "Trên đời này tại sao lại có đồ ăn ngon như vậy chứ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT