Thẩm Kiều đưa tay sờ má, muốn chạm vào nhưng lại không dám.
Cậu mím chặt môi, rõ ràng hai người đã làm chuyện thân mật hơn nhưng cậu vẫn khó tránh khỏi thẹn thùng khi đối mặt với nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước của người đàn ông.
Cậu lúng túng thả tay xuống: "Đâu có muộn."
Chỉ cần anh chịu đến thì không bao giờ là muộn cả.
Thẩm Kiều vẫn nhớ lời hứa với Lục Đình, sau khi ăn xong, mặc dù đã no nhưng cậu vẫn cố ăn thêm nửa chén nữa.
Mấy ngày nay cậu đều chăm chỉ ăn cơm, nhưng khuôn mặt chẳng những không tròn lên mà còn gầy đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT