Thang Thất Viên nhìn Thịnh Tích đang đắm mình dưới ánh mặt trời, bất giác nghĩ tới một bức tranh vừa nhìn thấy ở trong đại sảnh Lan cung, nghe quản gia nói bức tranh đó là do Thịnh Tích vẽ.
Bức tranh kia sử dụng những sắc màu táo bạo, tỉ mỉ, bố cục khéo léo, tuy Thang Thất Viên không có hiểu biết về hội họa, nhưng có thể nhìn ra thiên phú về hội họa ở bức tranh của Thịnh Tích, nhưng tiếc rằng những năm này Bệ hạ không cho hắn xuất hiện, nên không nhiều người nhìn thấy qua các tác phẩm của hắn.
Vốn dĩ cậu muốn rời đi trong im lặng, không làm phiền Thịnh Tích, nhưng Thịnh Tích quay đầu thì đúng lúc nhìn thấy cậu, hắn mỉm cười dịu dàng với cậu: "Tiểu Thất, sao em lại dậy sớm vậy?"
"Chào buổi sáng, anh." Thang Thất Viên mỉm cười, đi tới, giúp hắn đắp lại chiếc chăn mỏng, "Em có thói quen dậy vào giờ này."
Thịnh Tích cảm thấy có chút mới lạ, "Anh còn nghĩ những học sinh tầm tuổi em bình thường đều dậy rất muộn, Sầm Sầm luôn thích đi ngủ muộn, thường xuyên đi học muộn."
"Đi ngủ sớm và dậy sớm sẽ giúp cơ thể khỏe mạnh." Thang Thất Viên cúi đầu nhìn hắn và hỏi: "Anh ơi, mối quan hệ của anh và Thịnh Sầm có tốt không?"
"Sao lại hỏi như vậy, Sầm Sầm là em trai của anh, quan hệ của bọn anh đương nhiên là tốt." Thịnh Tích khẽ cười, nhẹ nhàng trả lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play