Bác sĩ dùng thuốc sát trùng vùng da bị trầy xước trên khuôn mặt Thang Thất Viên, sau đó lại bôi ít thuốc lên mặt cậu, căn dặn: "Gần đây lúc rửa mặt thì chú ý một chút, cố gắng đừng chạm vào vết thương."
"Có cần uống thuốc không ạ?" Thịnh Sầm đứng bên cạnh Thang Thất Viên trầm giọng nói, mặt hắn có chút đỏ, những sợi tóc trên trán ướt đẫm mồ hôi. Vừa rồi sau khi tiến vào bệnh viện, hắn đã chạy khắp nơi để đi xếp hàng chờ đăng ký cho Thang Thất Viên, bận bịu đến bây giờ mới xong.
Bác sĩ lắc đầu, "Không cần, không có vấn đề gì đáng ngại, không chạm vào vết thương là được."
Thang Thất Viên nhìn mồ hôi trên trán Thịnh Sầm, lấy một cái khăn tay từ trong túi ra đưa cho hắn, "Cậu lau đi."
Thịnh Sầm nhìn thấy chiếc khăn tay thì có hơi giật mình, hắn không nghĩ tới thời đại này rồi vẫn còn có người sử dụng mấy cái đồ như khăn tay, hắn cảm thấy có chút ngạc nhiên cầm lấy chiếc khăn tay.
Khăn tay rất mềm mại, ở góc dưới bên trái của chiếc khăn tay màu xanh nhạt có thêu mấy viên bánh trôi nhỏ, Thịnh Sầm đếm, tổng cộng có bảy viên bánh trôi, không hiểu sao lại thấy có chút đáng yêu.
Hắn hơi nhướng mày hỏi: "Cậu đừng có nói với tôi đây là do cậu thêu đấy chứ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT