Ngón tay của Hạ Thừa Lãng gảy gảy cái cái đuôi của Trà sữa nhỏ, khẽ cười, Thang Lục Viên nỗ lực như vậy, không có lý do gì không thể thành công, hắn tin tưởng cậu.
"Cậu có ước mơ gì không?" Thang Lục Viên đột nhiên hỏi, cậu đoạt lại Trà sữa nhỏ từ trong lòng Hạ Thừa Lãng, không để Hạ Thừa Lãng tiếp tục chọc ghẹo cái đuôi của Trà sữa nhỏ.
"Ước mơ?" Hạ Thừa Lãng nhíu mày, hờ hững nhếch môi, "Không có."
Trà sữa nhỏ nằm trong lòng Thang Lục Viên ngáp một cái, hai con mắt ngập nước, Thang Lục Viên vỗ về nó, dịu dàng đặt nó lên chiếc đệm bên cạnh.
Trà sữa nhỏ tự động tìm một chỗ thoải mái trên đệm nằm xuống, Thang Lục Viên cong môi khẽ chạm vào tai nó, tiếp tục hỏi Hạ Thừa Lãng, "Vậy cậu có chuyện gì mà luôn muốn làm hoặc hi vọng sẽ làm được không?"
Hạ Thừa Lãng nghe thấy câu hỏi của cậu, không biết nghĩ đến chuyện gì mà ánh mắt trầm xuống, nụ cười bất cần đời bên môi cũng nhạt đi, hắn nghĩ một lúc, điềm đạm trả lời: "Hi vọng Hạ gia càng ngày càng tốt."
Thang Lục Viên có chút sửng sốt, ngẩng đầu nhìn Hạ Thừa Lãng, trong phút chốc, ánh mắt của Hạ Thừa Lãng có sự nặng nề và trưởng thành không phù hợp với tuổi của hắn. Thang Lục Viên thấy hơi kinh ngạc, nhưng sau khi nghĩ lại, cậu lại cảm thấy không có gì khó hiểu cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play