Cô gái tên là Dương Tử Ngọc, ngoại hình cũng có chút giống thỏ con: Thân hình nhỏ nhắn, mái tóc xoăn mềm mại, khuôn mặt trắng trẻo nhỏ bé, đôi mắt tròn xoe. Lúc nãy, khi cô liên tục cúi người xin lỗi, khóe mắt cô hơi đỏ lên.
Đây là một cô gái rất dễ thương.
Nhưng lại quá nhạy cảm, dễ ngượng ngùng.
Từ trước đến giờ, mỗi khi tiếp xúc với các cô gái khác, Hứa Ngai thường cư xử lịch thiệp với họ.
Tuy nhiên, họ còn chưa kịp ngồi xuống mà Dương Tử Ngọc đã bắt đầu căng thẳng. Thấy Hứa Ngai vẫn còn đứng bên cạnh, cô lập tức lấy một tờ giấy từ trong ba lô ra, trải lên ghế gỗ rồi xấu hổ bảo: “Cậu, cậu ngồi đi, ở đây ít người ngồi nhưng ghế không bẩn đâu.”
Hứa Ngai trả lại giấy cho Dương Tử Ngọc: “Không sao đâu, cậu lót giấy mà ngồi, váy của cậu sẽ dễ bị bẩn hơn quần jeans của tớ.”
“À, thế à, được rồi, cảm ơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT