Phó Tế Thư tuy rằng điên cuồng, nhưng lại hiểu rất rõ một đạo lý.
Lê Tô để ý Bảo Tâm giống như nàng để ý con của mình, chỉ cần có đứa con chung dòng máu của hai người bọn họ, nàng sẽ nguyện ý ở lại bên cạnh hắn.
"Phó Tế Thư, cưỡng cầu tình cảm sẽ không có kết quả tốt."
Nhưng Phó Tế Thư cong môi cười một tiếng, cũng không thèm để ý, hắn thưởng thức chiếc còng chân trên cổ chân Lê Tô, yêu thích không buông tay, tựa như món bảo vật quý giá nhất trên đời này.
"Trước kia ta luôn nghĩ, vạn sự phải thuận theo tâm ý của ngươi, không thể cưỡng ép ngươi, thời gian lâu dần, ngươi sẽ thích ta, nhưng ngươi biến mất tròn ba năm, ta mới hậu tri hậu giác tỉnh ngộ."
"Nếu người của ngươi đều không ở bên cạnh ta, những gì ta từng kiên trì đều thành trò cười ngu xuẩn, chỉ cần chúng ta ở cùng nhau, một ngày nào đó, ngươi sẽ lại thích ta."
Phó Tế Thư thu lại lòng bàn tay, nâng đôi chân ngọc trắng nõn của nàng lên, cúi đầu xuống, đặt một nụ hôn thành kính.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play