Phó Tế Thư là người nghe được động tĩnh.
Không hiểu vì sao, hắn có một loại dự cảm mãnh liệt, khiến hắn phải liều mạng chạy theo nơi phát ra âm thanh, điên cuồng tìm kiếm.
Rốt cuộc, sau khi khó khăn lắm chuyển đi mấy khối đá vụn, hắn nhìn thấy một bàn tay trắng nõn, lấm lem, thậm chí còn đang rỉ máu tươi.
Đối diện với cặp mắt phượng gần như tuyệt vọng của Lê Tô, tay Phó Tế Thư run rẩy, tim hắn dường như muốn nhảy vọt ra khỏi lồng ngực.
"Đừng sợ, ta lập tức cứu ngươi ra."
Nhưng Lê Tô lại khóc nói: "Cứu Đường Đường, mau cứu Đường Đường, ta nói chuyện với nàng, nhưng nàng không có động tĩnh... Phó Tế Thư, ngươi mau cứu nàng..."
Đường Đường?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT