Lâm Dục nhìn nam sinh vốn đứng ở cổng trường, đang tiến về phía mình và Bạch Sơ Tuyết, liền biết tình huống thế nào.

Có điều cũng dễ hiểu, dù sao Bạch Sơ Tuyết xinh đẹp như vậy, chỉ là không ngờ Bạch Sơ Tuyết đi bên cạnh mình, lại còn có người tiến đến bắt chuyện.

"Niên đệ, học muội, chào các ngươi, ta là Mã Nghị, sinh viên năm hai hệ tài chính, ta là thành viên hội sinh viên, chuyên giúp các ngươi cầm hành lý, chỉ dẫn các ngươi đi báo danh." Mã Nghị nở nụ cười, khách sáo nói.

Người này sao ta nhìn quen mắt vậy, vả lại tên nghe cũng rất quen.

Lâm Dục nhìn Mã Nghị đi đến trước mặt, trong lòng cấp tốc suy nghĩ cái tên này.

Dù sao đều tốt nghiệp nhiều năm, bạn học đều quên gần hết, nhưng không biết vì sao, Lâm Dục đối với dáng vẻ người tên Mã Nghị trước mắt này cảm giác hết sức quen thuộc, với lại đối với cái tên này cũng tuyệt không xa lạ.

Ta hình như ở Đại học Cô Tô, không có quen biết mấy người.

Mã Nghị, Đại học Cô Tô.

Lâm Dục đột nhiên nghĩ tới.

Mã Nghị.

Chính là nam sinh cuối cùng hại Bạch Sơ Tuyết nhảy lầu.

Tuy cuối cùng hắn bị bắt, đồng thời phải ngồi tù, nhưng Bạch Sơ Tuyết cũng vĩnh viễn không về được nữa.

Nhớ ra người tiến đến bắt chuyện trước mắt là ai, Lâm Dục lúc này nhìn về phía Mã Nghị ánh mắt, cũng trở nên bất thiện.

"Mã Nghị, bạn gái ngươi đều mang thai, ngươi làm sao còn có tâm tư đi thả thính vậy?" Lâm Dục khống chế lửa giận trong lòng, ngoài mặt vẫn bình thản nói.

Dù sao Lâm Dục biết, hiện tại cho dù có đánh Mã Nghị một trận, cũng không có ý nghĩa quá lớn, sẽ chỉ làm hắn đau hai ngày mà thôi, thủ đoạn giáo dục người chân chính, so với đánh một trận hữu dụng hơn nhiều.

Hừ, trước hết để ngươi tiêu sái thêm mấy ngày, sau này ngươi liền không cười nổi.

Nhìn Mã Nghị nhìn về phía Bạch Sơ Tuyết mặt tràn đầy nịnh nọt tươi cười, Lâm Dục trong lòng thầm nghĩ.

"A, bạn gái của ta mang thai, lúc nào, đó thì liên quan gì đến ta, ta cùng nàng chia tay hai tháng rồi."

"Không đúng, ngươi là ai..."

Lúc này Mã Nghị mới phản ứng lại, mình suy nghĩ trong óc nửa ngày, căn bản không hề quen biết nam sinh dáng người thẳng tắp trước mắt, vì cái gì hắn lại biết mình, cùng chuyện bạn gái của mình.

Nhưng căn bản không biết đây chỉ là Lâm Dục, thuận miệng nói mà thôi.

Chỉ là lúc này Lâm Dục nhìn thấy lời nói cùng thần sắc của Mã Nghị, trong lòng cơ bản đã hiểu rõ tình huống.

"Ta là ai, ngươi không biết ta, nhưng ta biết ngươi, 'cặn bã nam' Mã Nghị ngươi đại danh, thế nhưng ở trường học danh tiếng vang xa." Lâm Dục nhìn Mã Nghị, mặt tràn đầy cười lạnh nói.

Bạch Sơ Tuyết nghe được lời của Lâm Dục, vội vàng đi đến bên kia của Lâm Dục, sợ cách Mã Nghị quá gần.

Đồng thời dùng ánh mắt vô cùng hoảng sợ, nhìn Mã Nghị.

Mà Mã Nghị nhìn dáng vẻ của Bạch Sơ Tuyết, trong lòng đối với lời nói của Lâm Dục vô cùng tức giận, sau đó liếm láp mặt, vội vàng giải thích:

"Nhất định là bạn gái cũ của ta, tung tin đồn về ta, ta thật sự không phải loại người như vậy."

Chỉ tiếc loại giải thích này, hiện tại không có bất kỳ tác dụng nào.

"Cút, mau cút đi cho xa, chút ý nghĩ xấu xa này của ngươi, ta còn lạ gì."

Lâm Dục chỉ chỉ tân sinh viên vừa mới xuống xe.

"Những tân sinh viên xách túi lớn túi nhỏ kia, ngươi không biết đi giúp, ngươi lại chạy đến chỗ chúng ta."

"Ngươi có thấy mất mặt không, nhìn loại cặn bã như ngươi ta liền tức."

Lâm Dục càng nói hỏa khí càng lớn, càng nói càng muốn động thủ.

"Ta."

Mã Nghị nghe được Lâm Dục nói, lại liếc nhìn bên cạnh xinh đẹp, thanh thuần Bạch Sơ Tuyết, vẫn chưa từ bỏ ý định, muốn giải thích một chút, vãn hồi một chút thể diện.

Thế nhưng nhìn lại Lâm Dục cao hơn mình một chút, lúc này có dấu hiệu sắp động thủ, liền vội vàng nói một câu, rồi nhanh chóng chạy đi.

"Thật sự là hiểu lầm, ta không phải loại người đó."

Nhìn Mã Nghị nhanh chóng chạy đi, Lâm Dục nhìn Bạch Sơ Tuyết bên cạnh, khẽ cười nói:

"Tiểu bạch thỏ, ngươi có sợ không, sau này nhớ kỹ tránh xa loại người này ra."

Bạch Sơ Tuyết mỉm cười, đồng thời đáng yêu lắc đầu.

"Ta không sợ, ta về sau không để ý tới loại người này là được."

Lâm Dục liếc qua Bạch Sơ Tuyết, không nghĩ tới Bạch Sơ Tuyết gan cũng lớn thật.

Bất quá cũng đúng, nếu như gan không lớn, làm sao lại một mình đợi mình hơn một tiếng đồng hồ, còn biết đội mưa to đi cho mình cầm hộp thuốc nhỏ.

Hai người tiếp tục đi về phía trường.

"Nhưng mà theo suy đoán của ta, nam sinh vừa rồi tên Mã Nghị kia, phỏng chừng còn biết mặt dày mày dạn theo đuổi ngươi."

"Vì cái gì?"

Bạch Sơ Tuyết khó hiểu hỏi.

Dù sao Bạch Sơ Tuyết lúc học sơ trung, ở lớp của mẹ, lúc cao trung lại ở lớp của ba, căn bản chưa từng gặp loại nam sinh mặt dày mày dạn, theo đuổi không bỏ.

Thậm chí trước kia, cho dù có rất nhiều nam sinh thích Bạch Sơ Tuyết, nhưng căn bản không dám biểu lộ ra, cho nên Bạch Sơ Tuyết không ngờ tới sẽ có loại nam sinh như vậy.

"Bởi vì hắn chính là một kẻ hèn hạ vô sỉ, tiểu nhân vô cùng hạ lưu."

"Được rồi, đừng hỏi nhiều như vậy, đi nhanh lên, ta dẫn ngươi đi làm thủ tục và báo danh, vừa vặn hiện tại ít người."

Bởi vì Lâm Dục cũng không biết làm thế nào giải thích, cũng không thể nói, mình biết sau này sẽ phát sinh chuyện gì.

"Ân, được."

Bạch Sơ Tuyết ngoan ngoãn gật đầu, rồi đi theo sau Lâm Dục.

"Ha ha ha, Mã Nghị, ta đã nói, nữ sinh kia có bạn trai, bảo ngươi đừng đi, giờ thì mất mặt xấu hổ chưa." Bạn cùng phòng Mã Nghị nhìn Mã Nghị, chạy về đầy bụi đất, chế nhạo nói.

"Hừ, ngươi đừng cười ta vội, chờ ta đuổi kịp nữ sinh kia, có khi ngươi phải hâm mộ ta."

Mã Nghị nghe được chế nhạo, sắc mặt càng khó coi hơn.

"Nữ sinh kia chẳng phải có bạn trai, với lại bạn trai của người ta còn cao hơn ngươi không ít, ngươi cảm thấy ngươi còn có cơ hội."

"Tại sao không có cơ hội, theo suy đoán của ta, nam sinh kia hẳn không phải bạn trai của nữ sinh đó, hẳn là chỉ là một học sinh năm hai, phỏng chừng vừa mới quen biết nhau trên cùng chuyến xe buýt của trường."

Mã Nghị tiếp tục kiên quyết nói: "Cho dù nữ sinh kia có bạn trai, vậy thì sao, chuyện đào góc tường, ta cũng không phải không thể làm."

"Dù sao nữ sinh vừa rồi, da trắng thật, lại còn xinh đẹp thanh thuần như vậy, xem ra còn rất ngoan ngoãn, học muội tốt như thế, nếu như ta không đuổi kịp nàng, ta khẳng định sẽ hối hận cả đời."

"Ngươi giỏi, ngươi giỏi."

Lời của Mã Nghị, khiến bạn cùng phòng bên cạnh nghe xong quả thực trợn mắt há hốc mồm.

"Nhưng mà không thể không nói, nữ sinh kia đúng là rất xinh đẹp."

"Huynh đệ, giúp ta một chuyện, ngươi đi theo sau các nàng, giúp ta nghe ngóng tin tức, đặc biệt là chuyên ngành của nữ sinh kia, lớp, cùng việc nàng có bạn trai hay không." Mã Nghị khoác lên vai bạn cùng phòng, nịnh nọt nói:

"Ta không làm đâu."

"Huynh đệ, ta bao ngươi ba ngày tiền net."

Bạn cùng phòng của Mã Nghị do dự một chút, vẫn cự tuyệt.

"Không làm, không làm."

"Vậy ta bao ngươi một tuần lễ tiền net, lại thêm mỗi ngày một bình trà hồng băng, loại bình lớn nữa." Mã Nghị vẻ mặt cực kỳ đau lòng nói.

"Thành giao, giao cho ta, chờ tin tức tốt của ta."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play