Nghe được ba mình trên danh nghĩa, xác thực có một nhà máy may quần áo cỡ lớn, Nhan Vi trong lòng rất vui vẻ.
Nghĩ thầm, dù sao cũng là nhà mình tự sản xuất quần áo, trước tiên làm ra một lô, cho Lâm Dục mặc thử xem sao, về sau nếu như tiêu thụ tốt, thì lại tính tiếp.
Bất quá, dù sao cũng là hàng nhà mình làm ra, đến lúc đó bảo Lâm Dục trả giá thành là được, coi như là lấy lệ.
Dù sao thì trong nhà cũng không thiếu chút tiền này, mà phụ thân cũng không quan tâm đến số tiền nhỏ đó.
Nghĩ đến đây, Nhan Vi liền rất vui mừng, dù sao Nhan Vi luôn cảm thấy mình, luôn nhận được sự giúp đỡ từ Lâm Dục, dạy mình viết sách, dạy mình viết dàn ý, giúp mình duyệt bài, bản thân lại chẳng giúp được gì cho hắn, lần này cuối cùng cũng có thể giúp Lâm Dục một chút.
Mà lúc này, trong phòng làm việc của chủ tịch một tòa nhà, phụ thân của Nhan Vi, lại luôn cảm thấy lạnh lẽo, có cảm giác quần áo bị hở.
Nhan Vi nói tiếp: "Phụ thân, là như vậy, con có một người bạn, muốn mở cửa hàng quần áo nữ, cho nên con mới nghĩ, nhà chúng ta chẳng phải có xưởng may quần áo, vừa hay có thể nhập hàng từ nhà mình, coi như là tạo thêm công việc cho nhà."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT