"Tiểu Thiệu à, A Thiệu! Cha! Ngươi là cha ta! Có thể để hắn nhả ra không? Bỏ qua cho ta đi! A! !" Ôn Tu Vĩ đau đớn không ngừng kêu rên.
"Tiểu Bạch." Ôn Thiệu cảm thấy không sai biệt lắm, đưa mắt ra hiệu cho Ôn Bạch.
"Gâu!" Ôn Bạch lúc này mới bất đắc dĩ nhả ra.
Phi phi phi, loại súc sinh tra này, cắn hắn quả thực chính là làm ô uế miệng của mình.
"Nếu ba ba đã nhớ ra phòng của mình, vậy thì trở về phòng đi thôi." Ôn Thiệu nói.
"Được, được, ta, ta trở về." Ôn Tu Vĩ đau đến mức hít vào từng ngụm khí lạnh, không còn dám làm trái, chui vào căn phòng chứa đồ nhỏ hẹp kia.
Đùi vẫn còn đau, Ôn Tu Vĩ tựa vào tường tự mình xử lý vết thương, lấy từng chút một mảnh thủy tinh vỡ ra khỏi thịt, hắn nhớ tới hộp thuốc y tế trong phòng ngủ, thò nửa cái đầu ra nhìn trộm Ôn Thiệu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play