An Huyên nhịn xuống sự phản kháng trong lòng, miễn cưỡng dùng chút đồ ăn, sau đó liền bị Gai Lam Châu ép lên xe ngựa rời khỏi hoàng cung.
Trên đường đi không một bóng người, tiêu điều, xơ xác, một đường đi tới, chỉ có thể nghe thấy tiếng gió mơ hồ gào thét.
Ai có thể ngờ nơi đây trước kia từng là kinh đô phồn vinh bậc nhất của một nước?
Xe ngựa tiếp tục tiến lên, ngoài tiếng gió, An Huyên còn nghe thấy tiếng người dần dần xuất hiện.
Nàng vén rèm lên nhìn thoáng qua, phía trước là những chấm đen lít nhít, không thấy điểm cuối.
Đến gần hơn, nàng mới nghe được âm thanh cầu xin thảm thiết, tiếng nức nở nghẹn ngào, tiếng chửi mắng tuyệt vọng.
An Huyên mơ hồ đoán được điều gì đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT