Lời Tống Trì vừa dứt, lực đạo đang ghì chặt quai hàm của Giác Chu cũng theo đó mà biến mất.
Giác Chu che miệng thở dốc nặng nề. Vì khó thở, cả khuôn mặt cậu trở nên đỏ ửng, thu hút sự chú ý của mọi người.
“Cậu sao thế?” Chử Lương lo lắng hỏi.
“Có ma…” Giác Chu mắt ngấn lệ, túm chặt lấy Tống Trì đang đứng gần cậu nhất, cậu bị dọa đến mức thở không ra hơi.
Vì mang thể chất “Rối loạn tuyến lệ” , một khi nước mắt rơi thì không sao ngừng lại được. Từng giọt lệ trong suốt rơi tí tách lên áo.
Ứng Kỳ nhanh chóng bước tới, nâng cằm cậu lên xem xét.
Khuôn mặt ấy thật xinh đẹp, dù đang khóc cũng chẳng khiến người ta chán ghét. Làn da vốn trắng đến phát sáng, lúc này vì khóc mà phủ một tầng đỏ nhàn nhạt, khóe mắt và đầu mũi đều ửng hồng. Duy chỉ có đôi môi là đỏ đậm hơn so với ban nãy, ngoài ra không thấy điều gì bất thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT