Cánh cửa rộng mở làm bằng kim loại, nhưng khung cửa lại là gỗ, điều này vô cùng hiếm thấy ở Thành Phong Thổ. Chỉ riêng khung cửa này đã đủ mua được vài căn nhà trong thành rồi. Độ sang chảnh như ở thế giới trước, một cửa hàng nào đó mà dùng vàng ròng 999 để trang trí, hơn nữa còn là vàng nguyên khối.
“Đây là…”
Mã Văn Tài cười vui vẻ, bước qua cánh cửa mở toang. Robot ở cửa thậm chí không thèm nhìn hắn. Bước vào là một sảnh lớn với cầu thang bộ, mùi ẩm thấp và u ám xộc vào mũi. Thẩm Quả Quả nhìn lướt qua, cảm giác giống kiểu chung cư, các cánh cửa phòng sát nhau, chắc bên trong cũng không rộng rãi gì. Từ tầng trên còn vọng xuống những âm thanh khiến người ta đỏ mặt.
Mới sáng sớm mà…
Bất kể nhìn từ góc nào, nơi này đúng là một “khu phố đèn đỏ” tiêu chuẩn. Thật không ngờ ở thế giới hoang tàn này mà ngành nghề này vẫn phát triển như vậy. Mã Văn Tài từng nói, tất cả những ai ra vào nơi này đều phải đăng ký vòng tay, nghĩa là chính phủ cũng biết đến khu phố phong tình này chứ gì?
Vừa lúc đó, cánh cửa một phòng trên tầng hai mở ra, một người phụ nữ ăn mặc hở hang đang ôm một người đàn ông không cài khuy áo, vừa cười vừa cùng nhau đi xuống. Người đàn ông móc ra hai ống dinh dưỡng nhét vào n.g.ự.c người phụ nữ.
“Tối gặp nhé.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play