Thẩm Vệ Quân cười tít mắt, nói như vậy, dù Thẩm Thính Hồng có thiết kế quân áo cho bên kia, mà thôn của họ vẫn nhận được một đơn đặt hàng cực lớn, đó là đôi bên cùng có lợi.
Không ai cho rằng sự hợp tác giữa Thẩm Thính Hồng và Vương Đại Phát có vấn đề gì. Nói trắng ra, ý tưởng của người ta thì người ta muốn dùng thế nào là việc riêng của họ, mình không có quyên can thiệp.
Xưởng trưởng tổng xưởng quần áo người Thành Đô nhận được thiết kế còn phải trả cho Thẩm Thính Hồng hơn một trăm đồng. Thôn họ không mất gì cả, nếu nói thêm gì thì thực sự rất vô lý.
Sau khi những người này rời đi, thôn Đoàn Kết thậm chí là cả làng trên xóm dưới đều nhấc lên làn sóng lớn. Là kỹ sư cấp tám, điều này quả thực là ngoài tâm với của những người bình thường như họ. Bây giờ một người như vậy xuất hiện ở thôn Đoàn Kết, bọn họ có thể không hưng phấn sao?
Thẩm Đại Cường đã trở lại huyện thành nên tin vui lớn này không được nhận ngay lập tức.
Sau khi Lưu Nguyệt nhận được tin tức, bà đã nhiều lần dùng số điện thoại sở chỉ huy đại đội gọi đến xưởng chế biến thịt huyện thành, chưa kể khi nói chuyện còn rất tự hào.
Biết được tin này, Thẩm Đại Cường rất sửng sốt, ôm chặt điện thoại hồi lâu không nói nên lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play