Hạ Tùy bế cô về phòng, suốt quãng đường hầu như không gặp ai. Khương Trĩ Nguyệt sợ bị nhận ra, liền rúc đầu thật sâu vào lòng anh. Mãi đến khi vào thang máy, cô mới dám bám lấy vai anh, hé mắt nhìn ra ngoài: "May quá, không có ai."
Cô thở phào nhẹ nhõm: "Được rồi, thả em xuống đi."
Hạ Tùy cúi đầu, ánh mắt chạm vào đôi mắt cô, hơi thở phảng phất mùi rượu nhè nhẹ: "Chân hết tê rồi à?"
Khương Trĩ Nguyệt đột nhiên không muốn xuống nữa, cô kéo lấy cổ anh, ghé lại gần hơn: "Anh uống rượu gì thế? Thơm thật đấy."
Hạ Tùy cười nhạt, bổ sung một cách đầy hứng thú: "Cũng ngon lắm, em muốn thử không?"
Khương Trĩ Nguyệt vẫn còn chút giận dỗi. Tô Trạch đối xử với anh như vậy, đổi lại ai cũng muốn tìm cơ hội dạy cho một bài học. Nhưng Hạ Tùy lại tỏ ra điềm nhiên, khách sáo mời anh ta uống rượu, cuối cùng còn cười xòa bỏ qua mọi chuyện.
Ngọn lửa trong lòng cô vẫn chưa nguôi: "Không thử, em muốn về phòng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT