Tống Ngạn đã từng nghĩ tới vô số cảnh tượng khi gặp lại được cha mẹ, tốt xấu nào cũng có nên cậu đã chuẩn bị tâm lý cho tất cả những cảnh tượng đó.
Nhưng vận mệnh thật thích biết đùa, quả thật cậu chưa từng nghĩ đến cảnh tượng này bao giờ, vẻ mặt có chút mờ mịt: “…… Cha?”
Phong Động vừa bắt gặp ánh mắt của cậu liền nảy sinh một loại cảm giác quen thuộc, giờ đây khi nghe thấy tiếng xưng hô này, hốc mắt lập tức đỏ bừng: “Ngạn Ngạn?”
Vừa mới nói dứt câu, con thú trên tay liền rít gào muốn chạy về phía trước. Phong Động luống cuống tay chân mà đè nó lại, biết cột vào cây không được an toàn nên liền nói với cơ giáp đang đứng bên kia: “Bên trong là ai vậy? Lại đây dắt nó hộ tôi một chút.”
Tạ Thần Vũ nghe lời tiến lên tiếp nhận dây thừng, nhìn đôi cha con nhanh chóng ôm chầm lấy nhau, lại nhìn về phía con vật xa lạ đang điên cuồng gặm nhấm chiếc chân cơ giáp của anh, ấn vào nút truyền tín hiệu.
Dường như đám người Phó Vân Tĩnh đều đồng loạt nhận được tín hiệu của anh, vội vàng chạy tới vị trí tọa độ và lần lượt hạ cánh xuống, tất cả đều bị khiếp sợ.
“Đù mé sếp ơi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play