Vị doanh nhân giàu có kia hoàn toàn không dám ở lâu trên hiện trường và cũng không dám đi vào bên trong phi thuyền để tìm máy truyền tin, nên đành nhắm mắt theo đuôi đoàn người.
Hắn tự động xem cậu sinh viên thành người một phe với mình, hỏi cậu những chuyện đã xảy ra.
Tống Ngạn vẫn nghẹn ngào nói: “Sau…… sau khi anh tông đầu vô cửa, bọn họ đã tiến vào khiêng anh đi, tạm thời không có để ý đến tôi, vì vậy tôi đã cầm đồ trong phòng lên đánh ngất bọn họ. Sau đó, tôi đã chuồn ra ngoài trộm được một chiếc máy truyền tin và gửi định vị qua cho chồng nhà tôi.”
Doanh nhân ngẩn người, bỗng nhiên có chút không xác định được là hắn đã tự ngã đâm đầu vào cửa, hay là có người đã xô đẩy hắn. Lúc ấy, hắn quá sợ hãi, căn bản không thể xác định được.
Nhưng dù sao thì cũng đã tìm được đường sống trong chỗ chết rồi, mấy chuyện này không còn quan trọng nữa. Hắn gật đầu: “Ồ, đây là chồng của cậu à?”
Tống Ngạn gật đầu “Dạ” một tiếng.
Tạ Thần Vũ nhịn không được siết chặt vòng tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play