Không biết từ lúc nào, dưới gầm giường của nàng lại bị đào ra một đường hầm bí mật.
Lối đi quá hẹp, nàng phải điều chỉnh tư thế nhiều lần mới có thể luồn vào bên trong.
Vì Thiệu Nguyên Thanh đang nhìn chằm chằm phía trên, nàng chỉ có thể cắn răng chui vào. Ban đầu, nàng phải bò nửa quỳ, từng chút một tiến về phía trước, mùi bùn đất nồng nặc xộc thẳng vào mũi.
Bò được nửa đường, cổ tay bắt đầu đau nhức, nàng dừng lại thở dốc một chút. Nhưng Thiệu Nguyên Thanh theo sát phía sau, thúc giục: “Uyển Uyển, tiếp tục đi đi.”
“Ta mỏi tay quá.” Tống Ấu Quân không nhúc nhích, thậm chí còn muốn nằm xuống nghỉ ngơi.
“Nhịn một chút, ra ngoài ngay thôi.” Sợ nàng kéo dài thời gian, Thiệu Nguyên Thanh lập tức bò lên trước vài bước, nắm lấy cổ chân nàng, giọng điệu mềm mỏng nhưng mang theo cảnh cáo: “Uyển Uyển, nếu ngươi chậm trễ, đại nhân sẽ nổi giận.”
Tống Ấu Quân cười nhạt trong lòng, nghĩ thầm: [Hắn tức giận thì liên quan gì đến ta?]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play