Tống Ấu Quân cuối cùng vẫn dọn ra khỏi tiểu viện mà nàng ở ban đầu. Vốn dĩ nàng cũng chẳng có nhiều đồ đạc, chỉ là trước đó Tống Ngôn Ninh đã dẫn nàng đến nhà kho chọn một ít vật dụng cần thiết để mang theo.
Khi hạ nhân dọn dẹp, các cô nương trong biệt viện đều đứng xa xa quan sát, ánh mắt không mấy thân thiện.
Những cô nương này đều là người được đưa vào Chiêu Bình Vương phủ từ khắp nơi. Chủ nhân thân thể này – tức Tống Ấu Quân hiện tại – là người đến đây muộn nhất. Nhưng vừa vào phủ, nàng đã được sắp xếp ở riêng trong một tiểu viện, lại còn nhận được sự quan tâm đặc biệt của vị tiểu thiếu gia trong phủ, vì vậy bị các cô nương khác xa lánh.
Sau khi hiểu rõ tình cảnh, Tống Ấu Quân khuyên Khương Nghi Xuyên thả họ rời đi. Dù sao trong phủ nuôi dưỡng một đám cô nương như vậy cũng khó tránh khỏi bị người khác chỉ trích, huống chi phần lớn đều do người khác đưa tới.
Khương Nghi Xuyên xoa đầu nàng, dịu giọng nói:
"Ta có thể để họ rời đi, nhưng phần lớn trong số họ đều bị mua bán đến đây, quê nhà xa xôi. Nếu đuổi ra khỏi vương phủ, chỉ e họ sẽ không còn chỗ nương thân."
Tống Ấu Quân suy nghĩ một lát, cảm thấy đúng là không thể cứ thế mà thả đi. Những cô nương này đều xinh đẹp, nếu không có sinh kế, e rằng sẽ phải lưu lạc đầu đường, thậm chí rơi vào chốn phong trần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play