Trác Ương Lan sợ hãi đến mức cả người cứng đờ, ngồi bệt xuống đất, không dám nhúc nhích. Nữ tử áo trắng cũng hoảng loạn không kém khi kế hoạch bị Tống Ấu Quân bất ngờ phá rối. Trong khoảnh khắc ấy, trên đài mọi người đều sững sờ chưa kịp phản ứng, còn dưới đài, ai nấy đều trợn tròn mắt nhìn.
Tống Ngôn Ninh mơ hồ như bị bao phủ bởi một màn sương, chưa hiểu rõ những lời vừa rồi truyền đạt điều gì. Chỉ là trong lòng y càng lúc càng cảm thấy bóng dáng người đứng trên lầu có nét quen thuộc, bèn quay sang hỏi Khương Nghi Xuyên:
“Xuyên ca, người đứng trên đó… hình như là người trong phủ chúng ta thì phải?”
Ánh mắt Khương Nghi Xuyên dừng lại ở chiếc khăn che mặt trên đỉnh đầu người kia, sắc mặt tối sầm, không rõ suy nghĩ gì.
“Không thể nào…” Trác Ương Lan thất thanh kêu lên, giọng nói run rẩy đầy hoảng loạn: "Ngươi đã c.h.ế.t rồi! Hôm nay vừa tròn ba năm ngày ngươi mất! Thi thể ngươi được chôn dưới đàn tế trời ở Nam Lung! Ngày quốc tang, ta đích thân đến tận nơi kiểm chứng… Ngươi không thể nào…”
Tống Ấu Quân bật cười:
“Không ngờ ngươi lại nhớ thương ta đến vậy. Đến mức dù què hai chân vẫn chạy khắp trời nam đất bắc. Cũng may ngươi cố tình tạo thế thả tin tức ra ngoài, ta mới có cơ hội đến nơi này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play