Khương Nghi Xuyên nghe xong, khuôn mặt thoáng qua biểu cảm khó tả, đứng lặng nhìn nàng hồi lâu rồi quay người rời đi mà không nói thêm lời nào.
Tống Ấu Quân dõi theo bóng lưng hắn, thở dài, lẩm bẩm: “Lời thật thì không tin, lời bịa đặt lại tin ngay.”
Nhờ “phúc” của Khương Nghi Xuyên, bữa trưa hôm ấy thêm một món gà rừng nấu canh, hương thơm lan tỏa khắp phòng khiến ai cũng thèm thuồng.
Khương Nghi Xuyên dường như rất để tâm đến nàng, không ngừng liếc mắt sang, như muốn xác nhận nàng có thực sự thèm thịt như đã nói.
Tống Ấu Quân, vốn đã đói đến cồn cào sau bữa gà tối qua, ăn uống không chút kiêng dè. Tuy nhiên, món cơm gạo lứt quá khó ăn, nhai mãi vẫn cảm thấy lấn cấn dị vật, khiến nàng suýt nữa phun ra.
Sau bữa trưa, trời bắt đầu nổi sấm và đổ mưa. Khương Nghi Xuyên về phòng nghỉ, còn Tống Ấu Quân thì no đến căng bụng, đành đứng dưới hiên nhà để tiêu thực, nhìn mưa rơi tí tách, thở dài: “Không biết mưa bao giờ mới tạnh.”
“Cô nương đừng lo." Thi Hoàn vừa cầm chiếc bánh bao vừa bước đến bên cạnh nàng, nhai một miếng lớn rồi nói: "Mẹ ta bảo, mưa này không kéo dài đâu. Qua ngày mai là trời quang, các ngươi có thể xuống núi được rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play