Có lẽ đàn ông đều kỳ lạ như vậy chăng? Tựa như đại ca, bỗng nhiên cầm sách vở nói muốn đi thi khoa cử.
À đúng rồi, thời gian đại ca bắt đầu dùi mài kinh sử, đầu treo lơ lửng, tựa hồ xấp xỉ với thời gian Bùi đại nhân phá án... Sao lại trùng hợp vậy?
Trong lòng Diệp Trản mơ hồ nghĩ đến điều gì, nàng khẽ giật mình, thầm nghĩ: Lúc đó, nàng còn đến phủ trưởng công chúa làm yến tiệc cho mèo con kia mà.
Hay là... Lý do Bùi đại nhân bỗng nhiên muốn thăng chức cũng giống đại ca: Đều là muốn trở thành nhân vật quan trọng, để nàng khỏi bị quý nhân gọi đi nấu ăn cho mèo nữa.
Chỉ cần nảy ra ý niệm này, Diệp Trản không khỏi suy ngẫm mãi: Rốt cuộc có phải thật vậy không?
Liễu thị không để ý, nói sang chuyện khác: "Nói đến, thằng bé Đức Âm ngày thường ít nói nhưng là người có thể làm thật, như việc lần này tiến cử con lên triều đình, ta thấy là rất tốt."
"Tiến cử?" Diệp Trản kinh ngạc thốt lên: "Con còn tưởng là Đoạn Hành lão..." Lúc đó người của quan phủ mang lời khen đến quán "Thực Cơm Hành", nàng vừa ở đó nên lầm tưởng là Đoạn Hành lão. Giờ nghĩ lại thấy không thích hợp: Sao ông ta lại ậm ừ cho qua, không thể chính diện thừa nhận?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT