Diệp Trản bừng tỉnh đại ngộ.
Nàng biết rõ còn cố hỏi, hỏi Ngọc Tỷ Nhi: "Vì sao lại thường xuyên chạy ra quân tuần phô?" Ngọc Tỷ Nhi không để bụng xua tay: "Còn không phải bởi vì chuyện từ hôn? Lúc trước khi đính hôn với Mẫn gia danh gia vọng tộc, ta còn thu liễm bản thân một chút, giờ từ hôn rồi thì tự nhiên trở về đúng bản tính của ta." Lúc ấy Mẫn Mục tuy rằng không nói gì, nhưng Ngọc Tỷ Nhi cũng từ thái độ của gã sai vặt, thân thích bên cạnh hắn mơ hồ cảm giác được Mẫn gia muốn một người vợ đoan trang thục nữ, chính là Mẫn Mục từng ám chỉ hỏi nàng: "Nhị ca của ngươi chẳng phải không làm việc ở quân tuần phô sao?", tựa hồ kín đáo phê bình việc nàng thường xuyên chạy ra ngoài xem quân lính. Bởi vậy Ngọc Tỷ Nhi có ý thức thu liễm hành vi của mình, không để mình chạy đến quân tuần phô nữa.
Hiện tại thì sao, tự nhiên là theo tính tình của ta rồi.
Diệp Trản hiểu rõ, liền cầm lấy chiếc mũ có rèm che bằng trúc cười: "Có người chê ngươi thường xuyên chạy đến quân tuần phô, ngoài miệng bảo ngươi sửa đổi, có người lại chiều theo tính tình của ngươi, còn lo lắng ngươi phơi nắng mà tặng mũ cho ngươi nữa, ai tốt ai không tốt liếc mắt là biết ngay." "Cái gì được hay không?" Mật Phượng Nương nghe không hiểu hai tỷ muội đá nhau, "Chẳng phải Triệu phu nhân đưa mũ tới thôi sao, sao lại liên quan đến quân tuần phô?" Ngọc Tỷ Nhi bừng tỉnh đại ngộ, liếc nhìn Diệp Trản một cái, hiển nhiên minh bạch Diệp Trản đang nói gì, gương mặt hơi hơi đỏ lên, cầm lấy mũ có rèm rồi chạy đi, trước khi đi còn ném lại một câu: "Đồ kém bối." Diệp Trản cười ha ha.
Để lại Mật Phượng Nương một mình buồn bực: "Một người hai người đều học theo Lý Tỷ Nhi, nói chuyện úp úp mở mở, như là đang đá đểu nhau vậy, ngày mai có phải hay không đều phải học Trúc Lâm Thất Hiền phục đan uống thuốc?" "Nếu thật là vậy, phải học tích cốc thuật trước, đỡ tốn của ta không ít lương thực." * Bên trong thành, Đoạn trạch.
"Cái gì? Diệp Trản cũng tham gia hành lão tuyển chọn?" Đoạn Hành Lão nghe xong thuộc hạ bẩm báo, không khỏi lo lắng.
Đoạn Nghĩa nhớ tới chuyện mình tự ý tham ô ba trăm lượng bạc, nhớ tới uy thế của vị trưởng lão kia, trong lòng không khỏi khẩn trương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT