Đành phải âm thầm dò xét, mấy ngày tới tìm cớ chậm rãi điều tra.
Nhưng chưa được bao lâu, hôm sau Bùi Chiêu vừa đến nha môn, Liễu thị liền nghe nô tỳ bên ngoài thông báo, nói Bùi lão phu nhân muốn gặp nàng.
"Gọi... Gọi ta?" Liễu thị kinh ngạc đến mức suýt đánh rơi chiếc lược trong tay, "Lão phu nhân?"
"Đúng vậy. Lão phu nhân thỉnh ngài qua đó một lát, nói là vì chuyện của thiếu gia." Bùi lão quản gia khó khăn đáp lời, nuốt nước bọt, chính ông ta cũng thấy kỳ lạ.
Từ khi Bùi lão gia kiên quyết muốn cưới Liễu thị, Bùi lão phu nhân đã đoạn tuyệt quan hệ với con trai và con dâu, coi như chưa từng có con. Vậy mà không phải ngày lễ tết gì, bỗng nhiên lại triệu kiến con dâu?
"Nếu mẹ chồng đã gọi, ta không thể thất lễ, xin ngài chờ một lát." Liễu thị bảo Bùi lão quản gia chờ rồi nhờ nữ tỳ chải cho mình kiểu tóc trang trọng, lại thay bộ quần áo tối màu, nghiêm chỉnh, lúc này mới vội vàng theo quản gia đi về phía bên kia phủ đệ.
Liễu thị đây là lần đầu tiên đến viện tử của Bùi lão phu nhân. Nàng dĩ nhiên không dám đánh giá lung tung, nhưng vẫn cảm nhận được một luồng khí ảm đạm từ môi trường xung quanh: Tỳ nữ trong viện không ai nói cười, dáng đi cử chỉ đều rất trầm ổn, mất đi sự hoạt bát vốn có; bình hoa, rèm cửa đều trang trọng nhưng không còn là kiểu dáng thịnh hành gần đây, có vẻ cũ kỹ; tĩnh lặng đến nỗi có thể thấy bụi bay lơ lửng trong ánh mặt trời, càng thêm hiu quạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play