Diệp Trản cười, mở miệng nói, nhưng lại phân phó nàng: "Giúp ta lấy cái giỏ tre lại đây."
"Đang nói chính sự đó!" Hương Lệ thấy nàng còn nhớ chuyện nấu cơm, gấp đến độ dậm chân, nhưng vẫn ngoan ngoãn đem giỏ tre đưa tới.
Diệp Trản dùng giỏ tre lọc mớ gan heo đã băm nhuyễn thành chất lỏng, sau đó thêm lòng trắng trứng gà vào khuấy. Nàng khuấy không nhanh không chậm, lại thong thả ung dung dùng băng gạc lọc bọt khí rồi mới để vào chén, mang lên nồi chưng.
Lúc này nàng mới mở miệng: "Các sư phó muốn đi thì cứ đi thôi, ta sẽ không hạn chế tự do của họ."
"Sao có thể như vậy được?" Hương Lệ nóng nảy, "Bọn họ mang bí mật của tửu phường đi, chúng ta còn bán rượu kiếm tiền lớn thế nào được?" Hiện giờ tuy rằng thiết bị chưng cất được khóa trong một gian phòng, ngày thường chỉ có nàng và nương ra vào, nhưng bồn gỗ ủ rượu của tửu phường, rồi nồi, thiên nồi các thứ đều do thợ thủ công thao tác, thời gian lâu rồi, người có tâm cũng có thể nhìn trộm ra manh mối.
"Ai nói ta muốn dựa vào bán rượu để kiếm tiền lớn?" Diệp Trản vẫn bộ dáng không nhanh không chậm, "Nghề chính của chúng ta vẫn là bán tiệc rượu, rượu chỉ là thứ đi kèm thôi."
Hương Lệ không thích nghe những lời này, còn muốn lý luận, Diệp Trản liền một tay hớt lấy: "Xong rồi." Nàng đem món gan cao đã chưng xong lấy ra khỏi nồi, rưới lên nước tương, đậu phụ nhũ, dầu mè, hành gừng đã pha chế thành nước sốt, mời nàng nếm thử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT