Diệp Trản cẩn thận thổi thổi, đút cho Tôn bà bà.
Tôn bà bà ăn một ngụm, độ ấm vừa phải, mềm mại như lụa hoa sứ tan ra trong miệng, lá cải trắng hầm nhừ, thịt khô cũng hầm mềm, váng dầu béo ngậy hòa quyện vào canh, vừa ăn đã thấy hương vị thịt quen thuộc.
Mì sợi được xử lý rất kỹ, nhỏ nhắn mà mềm mại, tan ngay khi vào miệng, vị ngon thanh đạm.
Trong đêm đông lạnh giá được ăn một chén bánh canh nóng hổi, quả thực ấm từ bụng đến tận đáy lòng.
Tôn bà bà được Diệp Trản chăm sóc nên đã uống hết một bát lớn, sau khi ăn xong, Diệp Trản giúp bà rửa mặt chải đầu, cắt móng tay, trông bà bà cũng tinh thần hơn hẳn.
Diệp Trản nhìn quanh, trong đầu nảy ra một ý nghĩ táo bạo: "Không biết người có muốn theo ta về thành ở cùng không?"
"Sao được chứ? Ta không thể liên lụy con bé." Tôn bà bà vội lắc đầu, "Với lại ta là tôi tớ của Đỗ gia, đâu còn thân tự do?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play