Lý phu nhân vừa thấy Diệp Trản liền vội vã hành lễ: "Đa tạ ân nhân!" Lý phu nhân là người tái giá, phu quân cũng đã gần sáu mươi, sau này hẳn là khó có thể khiến nữ nhân mang thai được nữa, nàng vất vả lắm mới sinh được một mụn con gái, xem như chỗ dựa cho nửa đời sau, nếu con gái có mệnh hệ gì thì chỉ sợ nàng cũng không sống nổi.
Diệp Trản vội vàng đỡ nàng lên: "Phu nhân hà tất phải như thế, chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì." Ngọc Tỷ Nhi đúng lúc dâng trà hoa lên.
Lý phu nhân ngồi xuống rồi nhất định phải để Diệp Trản nhận lấy tạ lễ, Diệp Trản từ chối hai ba câu, nói đến mức giọng nói muốn bốc khói mới từ chối thành công.
Mật Phượng Nương ở phía sau nháy mắt ra hiệu đến mức mí mắt muốn giật cả lên: Cái nha đầu ch.ết tiệt kia, sao không chịu nhận đi?!
Người ta đây là đến báo ân, ngươi không nhận chẳng phải là khiến người ta thiếu ngươi một ân tình?! Lại nói kia tơ lụa c.hói lọi, mở ra khoe nửa cái t.ửu lầu đều bị lóa mắt, đem về cho Ngọc Tỷ Nhi thêm đồ trang sức chẳng phải càng thêm thể diện?
Khốn nỗi con gái cứ không tiếp chiêu của nàng.
Lý phu nhân dù thế nào cũng không đưa được món lễ này ra, còn ở t.ửu lầu ăn một bữa cơm, điều này càng khiến bà băn khoăn, bà tùy ý nhìn qua khung cửa sổ liền thấy một người trẻ tuổi ở trong sân giơ c.ôn bổng luyện võ, đầy người cơ bắp, vừa nhìn đã biết là người chăm chỉ luyện tập, c.ôn bổng vung lên mạnh mẽ uy phong, đến cả người ngoài nghề như bà cũng có thể nhìn ra được đối phương rất có căn cơ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play