Lại trùng hợp thay, chỉ còn đúng hai cái bàn, Bùi Chiêu và Điền Thọ mỗi người ngồi xuống, hai người cách nhau thật gần.
Mọi người trong quán ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều đang xem náo nhiệt. Dù sao đây cũng là khu ăn uống nhỏ, lui tới đều là hàng xóm, tự nhiên biết chuyện bát quái này.
Diệp Trản lại dường như không có chuyện gì, nên làm gì vẫn cứ làm nấy.
Hai vị khách cũng coi việc gọi món ăn là chuyện trọng đại, sau khi ngồi xuống vẫn thản nhiên như thường lệ, pha trà uống nước. Không ai tìm Diệp Trản để nói chuyện phiếm, cũng không chằm chằm vào nàng, giống như những thực khách bình thường khác.
Ba người bọn họ mỗi người một việc, ngược lại khiến những người hiếu kỳ kia cảm thấy mất hứng, các thực khách dần dần ai làm việc nấy. Nói cho cùng, đồ ăn ở quán Diệp gia ngon như vậy, bỏ tiền ra để thưởng thức mỹ thực mới là điều đáng làm.
Ngược lại Mật Phượng Nương cảm thấy khó hiểu: Hai người này thật sự quá trầm ổn.
Người đàn ông bình thường cầu hôn không thành, nhân phẩm kém thì sẽ chửi bới nhà gái, khắp nơi tung tin bịa đặt; người nhân phẩm trung bình sẽ im bặt không nhắc đến chuyện này, coi như không có gì xảy ra, nhưng cũng sẽ tránh mặt để khỏi ngượng ngùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play