Lại bị Mật Phượng Nương ngăn lại: "Các ngươi đám trẻ con cứ đứng sau đi, nhỡ bị bỏng thì không hay, việc này vẫn là để lão nương làm." Dứt lời liền nhanh tay lẹ mắt túm lấy một nắm mì phở nhẹ nhàng thả vào trong nồi dầu đang sôi.
Tuy rằng bà lão chỉ biết làm những món "hắc ám liệu lý", nhưng việc chiên rán thì lại vô cùng thuần thục, loáng một cái đã thả được một nửa số mì phở vào nồi.
Lại bị Diệp Đại Phú hô to gọi nhỏ ngăn lại: "Ta mới ra ngoài bán được một lát nhện, sao bà lại không đợi ta về rồi chiên? Bỏng đến bà thì biết làm sao?" Nói xong liền rửa tay rồi cho nốt chỗ mì phở còn lại vào nồi.
Thấy mì phở đã sôi sùng sục trong chảo dầu, Diệp Đại Phú mới yên lòng, khoe khoang nói: "Hôm nay thế này lại nho nhỏ kiếm được chút tiền." "Sao lại có người mua nhện cơ chứ?" Diệp Trản khó hiểu hỏi. Cái thứ này may ra Diệp Li còn mua, chứ người bình thường mua về làm gì?
"Đêm Thất Tịch không phải dùng nhện giăng tơ à?" Thì ra ở Đại Tống có phong tục, các cô nương trẻ tuổi trong dân gian sẽ bỏ nhện vào hộp gỗ để nhện giăng tơ vào đêm Thất Tịch, sáng hôm sau sẽ xem lại, cô nào khéo tay thì nhện sẽ giăng thành mạng nhện, đó gọi là "Đắc xảo", nếu không có thì có nghĩa là cô nương này vụng về, không có duyên với "khéo".
"Người bình thường bắt vài con nhện thì không nói làm gì. Nhưng có người lại không muốn bắt." Diệp Đại Phú đắc ý ra mặt. Đây chính là cơ hội làm ăn mà hắn đã suy nghĩ rất lâu mới ra.
Thấy sắp đến Tết, hắn bèn đặt thợ mộc làm cả trăm cái hộp gỗ, còn bắt sẵn cả trăm con nhện rồi phân loại bỏ vào hộp, chỉ chờ đến ngày bán giá cao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play