Khách mời C: Hôm qua Sở đạo trả lời phỏng vấn có nói trẻ con có thể nhìn thấy những thứ mà chúng ta không nhìn thấy đó.
(Studio im lặng năm giây)
Khách mời D: Tần suất âm thanh mà các loài khác nhau có thể tiếp nhận và phân tích vốn dĩ đã khác nhau, thính giác và thị giác trở nên kém nhạy bén hơn trong quá trình trưởng thành cũng là điều có thể xảy ra, cách nói của Sở đạo rất khoa học, không đáng sợ hãi đâu?
Chương trình tạp đàm điện ảnh Liên Bang: 《“Nỗi kinh hoàng kiểu Sở” khác biệt gì so với các phim cùng thể loại?》
“Không có cảnh máu me tung tóe, không có cảnh đâm chém, càng không có những đại cảnh tiêu tốn hàng trăm triệu đơn vị dữ liệu để dựng mô hình, vậy 《Hung Trạch》 rốt cuộc đáng sợ ở chỗ nào?”
“Trong phim của Sở Tân, một khái niệm hoàn toàn mới đã được đưa ra, đó chính là——cái không nhìn thấy mới là đáng sợ nhất. Điều này đã lật đổ nhận thức của chúng ta từ trước đến nay về chủ đề kinh dị. Chúng ta cố gắng tăng cường vũ khí sát thương, tạo ra những con quái vật khổng lồ xấu xí, tạo ra càng nhiều cái chết càng tốt để biểu đạt sự kinh dị, nhưng lại không bằng một khái niệm nhẹ nhàng của Sở Tân——khi chúng ta trở về nhà một mình, xoa dầu gội lên tóc, nhắm mắt lại, liệu có ai khác đang nhìn chằm chằm vào mình không? Chỉ riêng hình ảnh này thôi đã khiến người xem lạnh sống lưng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT