Hai người vừa vào lều chưa được bao lâu thì nghe thấy âm thanh vang lên từ ngoài tuyết, tiếng “gừ gừ” vang vọng. Nhưng lần này không phải là âm thanh đe dọa mà lại chứa đầy nỗi buồn. Mạnh Tuệ Tuệ nghe mà cảm thấy lòng khó chịu, ngồi co ro trên đệm khí, ôm lấy đầu gối.
Tần Khắc đứng bên cạnh, đưa tay xoa nhẹ đầu cô. Cảnh tượng mạnh yếu ăn thịt nhau trong tự nhiên không phải là chuyện lạ lẫm gì, chẳng đáng để bi lụy. Thế nhưng, người cô gái nhà anh lại là người nhân hậu, dễ mềm lòng, thương người.
Thời gian trôi qua, bên ngoài trời đã tờ mờ sáng, tiếng kêu cũng đã tắt.
Mạnh Tuệ Tuệ dần chìm vào giấc ngủ, đến khi cô tỉnh dậy vì một tiếng động nhỏ. Cô lập tức nhớ đến chuyện đêm qua, vội mở mắt. Khi thấy chú báo tuyết con lông xù ở góc lều, cô sợ tái mặt. Tần Khắc lúc này đang nấu ăn bên bếp lò, đột nhiên nghe tiếng Mạnh Tuệ Tuệ nói: “Anh... anh mang nó về đây làm gì?!”
Mạnh Tuệ Tuệ nhảy xuống giường, lắp bắp chỉ vào chú báo nhỏ: “Anh mau đem nó trả lại đi! Lỡ như ba nó quay lại tìm, chúng ta tiêu đời! Nhanh, đừng chần chừ, sao anh còn ngồi nấu ăn?!”
Nghe cô nói, Tần Khắc tò mò hỏi: “Em bảo tiêu đời là ý gì? Bị báo ăn sao?”
Mạnh Tuệ Tuệ vò đầu bứt tóc, không nói nên lời: “Anh mau trả nó về đi, đừng lằng nhằng nữa!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play