Từ những lo lắng, sợ hãi ban đầu, giờ đây đã chuyển thành sự ấm áp và thoải mái. Tần Thế An cắn từng miếng bánh bao nhỏ, đôi mắt chớp chớp.
Còn có những chiếc chăn mềm mại, cậu chưa bao giờ được nằm trên một chiếc giường thoải mái như vậy, ấm áp đến mức không muốn thức dậy.
“Đang nghĩ gì thế? Ăn đi.” Tần Thế An đang trầm ngâm thì bị Mạnh Tuệ Tuệ nhẹ nhàng bóp mũi, cô mỉm cười nhìn cậu, cằm hơi nâng lên, ra hiệu cho cậu ăn nhiều món thịt xông khói và rau cải xào hơn.
Mặt Tần Thế An đỏ bừng, có chút xấu hổ, cậu ấp úng nói: “Con biết rồi.”
Cậu tiếp tục ăn cơm, ngước lên nhìn Mạnh Tuệ Tuệ một cách tò mò: “Mẹ biết nhiều chữ lắm à?”
Mạnh Tuệ Tuệ khẽ cười: “Có lẽ là vậy. Các con cứ học hành chăm chỉ, khi nhận biết được nhiều chữ hơn, mẹ sẽ dẫn các con lên tỉnh mua sách.”
Nghe vậy, ánh mắt của Tần Thế An sáng lên, nhìn Mạnh Tuệ Tuệ với cái nhìn dịu dàng hơn. Cậu mấp máy môi, định nói lời cảm ơn, nhưng rồi lại ngập ngừng, cuối cùng chỉ lí nhí: “Mấy đứa trong lớp đều thích mẹ dạy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play