Đáng tiếc thay, Giang Vọng Thư chẳng có chính sự nào để mà bận tâm.
Hôm nay, trên đường từ Hình gia trở về, Giang Dữ tiện đường ghé đón cô, nhân thể báo rằng anh sắp sửa đi công tác xa nhà vài ngày, có lẽ tuần sau mới về.
Giang Dữ nói: "Nếu rảnh, em nên thường xuyên về nhà  thăm mẹn. Mẹ rất lo cho con đó."
Giang Vọng Thư gác một tay lên trán, tựa vào thành cửa sổ xe, ngắm nhìn hàng cây xanh bên ngoài một lúc, rồi quay đầu đánh giá Giang Dữ, người càng lúc càng ra dáng tinh anh xã hội: "Anh à, công việc của anh bận rộn như vậy, anh không thấy mệt sao?"
Giang Dữ liếc nhìn cô một cái, giơ tay nới lỏng cà vạt trên cổ: "Cũng có hơi mệt, nhưng nếu được làm công việc mình yêu thích, thì cũng ổn thôi."
Lúc này giọng anh nói chuyện nhẹ nhàng, khác hẳn với vẻ nghiêm nghị khi họp hành, lại dịu dàng như đang dỗ dành trẻ con.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play