Lạc Dạ Lan cũng không khách sáo, cùng Lạc Khinh Thư và mấy người nữa kéo tấm vải phủ trên chiếc xe gỗ, rồi khiêng những vật phẩm trong thúng vào trong từ đường, đặt lên bàn thờ tổ tiên.
Những vật cúng mà nhà Lạc Dạ Lan chuẩn bị không chỉ có tam sinh gồm thịt heo, gà và cá, mà còn có cả lụa, rượu, rau xanh tươi mới, trái cây đầy đặn… Từng món đều là của quý đối với dân quê như họ, thật khiến người ta phải ngạc nhiên.
Lạc Bạch Nham, vừa nhìn thấy bàn tế lễ đầy ắp gần như không còn chỗ đặt thêm, hai mắt như muốn trợn tròn. Nhất là chiếc đầu heo bóng loáng mỡ màng kia, khiến ông ta không nhịn được nuốt nước bọt đánh ực một tiếng. Một cái đầu heo to như vậy… Thử nhìn lại mấy cái bánh bột thô mình mang theo, Lạc Bạch Nham chỉ cảm thấy mất mặt vô cùng, cúi đầu lặng lẽ rời đi. Chỉ còn vài đứa cháu của ông ta ở lại, vì năm nay lễ vật phong phú, đợi cúng tổ xong có thể ăn được một bữa no nê.
Lạc Khinh Thư không vào trong, chỉ đứng ngoài từ đường chờ. Với nàng mà nói, những người trong kia còn chưa đủ tư cách để được nàng gọi là tổ tiên.
Sau khi tế tổ xong, Lạc Dạ Lan cũng không nán lại, chỉ chào hỏi đôi câu với người trong tộc, cùng nói một câu “Năm mới cát tường” rồi kéo xe gỗ dẫn mấy đứa nhỏ trở về nhà.
Về đến cổng, họ trông thấy bên bãi đất trống gần đó có đặt một bàn hương án. Trên bài vị ghi rõ: “Tư thị tông tổ chi linh vị”.
Trước bàn, Tư Tấn An cô đơn quỳ một mình, trên bàn chỉ có một lư hương và ba nén nhang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT