Vốn dĩ Vương Nhị là kẻ từng bôn ba bốn phương, kiến thức không ít, tửu lượng cũng chẳng phải hạng xoàng.
Bốn người uống hết hai vò rượu, Lạc Dạ Lan và Triệu Nghĩa Liêm đều đã ngà ngà men say, duy chỉ có Vương Nhị là mặt không đổi sắc, hơi thở vẫn đều đặn. 
Lúc rời đi, hắn còn xách theo mười cân trà của Lạc Khinh Thư, lại còn xung phong đưa thôn trưởng cùng thôn y về tận nhà.
Vu thị có hơi oán trách Lạc Dạ Lan ham rượu, nhưng rốt cuộc cũng chẳng nói gì nặng lời, chỉ dìu chàng lên lầu rửa mặt chải đầu, rồi cùng nhau nghỉ ngơi.
Hôm sau tờ mờ sáng, Lạc Dạ Lan còn đang say giấc, ngoài sân đã vang lên tiếng đập cửa “bốp bốp” vang dội.
Hà Quyên nhìn qua khe cửa, thấy ngoài sân có hàng dài người đứng chờ trong gió lạnh, nhất thời trong lòng chột dạ.
“ Làm sao bên này nhà mình lại tụ hết nhiều người thế chứ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play